Hùng hổ lý lẽ chém gió vậy thôi chứ...cái thân thể này đạp chết con kiếncòn không nổi nữa là...thôi anh hùng trả thù phải từ từ chậm rãi...-" Tiểu thư đừng lo, Thủy Dao luôn ở bên cạnh người mà".
Nàng gianghai tay mềm nhẹ ôm thân thể gầy nhỏ của ta vào lòng...Ấm quá! Đã baolâu ta chưa cảm thấy như vậy nhỉ ? Nước mắt không tự chủ được chảy ra,ta thật vô dụng nước mắt làm sao dễ rơi như vậy chứ...Như hiểu nỗi lòng tanàng càng thêm ôm chặt ta vào lòng...Um, ngực của Thủy Dao cup D chứ khôngít à, mềm mềm còn thơm nữa...Sướng quá! (=_= Biến thái ).-" Tiểu thư người đừng buồn nữa, Thủy Dao có chết cũng phải bảo vệ ngài".Ngẩng cái đầu nhỏ nhìn sâu vào đôi mắt như dòng suối nhỏ của Thủy Dao...Hầy,nàng theo cái cơ thể này mấy năm nay cũng chịu cực khổ không ít, thế mà nàng ...Khuôn mặt nhỏ bệnh tật xấu xí cố gắng nặn ra một nụ cười tươi nhất cho nàngxem, ta biết mặc dù ta rất xấu nhưng Thủy Dao không ghét bỏ ta nha...Thủy Dao cười khẽ, vuốt cái đầu nhỏ của ta, hình như nghĩ đến điều gì đôi mắtnàng nhìn ta vòng vo rồi phức tạp, sau thì thở dài rồi nhìn ta kiêng định nói:-" Tiểu thư, người có thể hay không từ bỏ...tam điện hạ...".Hả? Có cái gì đó nó cấn cấn ở đây thì phải, ta có nghe nhầm không nhỉ-" Tiểu Dao, em mới nói gì vậy...ta không nghe rõ".-" Tiểu thư, người có thể hay không từ bỏ...tam điện hạ...".Ờ, đã nghe rõ.
Hả? Tam điện hạ là 'thím' nào vậy, ta không quen à...Hay là,..Ôi trời cái thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-na-lenh-hoang-hau-la-toi-pham/2459052/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.