Đến tận trưa ngày thứ hai, bà nội mới dậy, lúc tỉnh lại đã thấy Chu Vãn ngồi ở bên cạnh làm bài tập.
"Vãn Vãn." Giọng bà khàn khàn, tiếng gọi rất yếu ớt.
"Bà nội." Chu Vãn lập tức đứng dậy đi tới: "Bà có cảm thấy có chỗ nào không thoải mái không?"
Bà nội nhìn xung quanh: "Sao bà lại ở bệnh viện?"
"Tối hôm qua bà đột nhiên bị rối loạn nhịp tim, khó thở, vừa mới phẫu thuật xong, phải nằm viện theo dõi một thời gian mới được xuất viện."
"Phải nằm viện sao?" Bà nội nắm chặt tay cô: "Bà không cần nằm viện. Bà nội vẫn khỏe. Vãn Vãn, nằm viện tốn kém lắm."
Chu Vãn: "Con đã trả tiền viện phí nửa tháng rồi, bà đừng lo, bà nhân cơ hội này chữa khỏi bệnh là được."
"Nửa tháng? Chỗ con có nhiều tiền như vậy à?"
"Dạ." Một lúc sau, Chu Vãn nói thật: "Một người bạn đã cho con mượn, sau này có tiền con sẽ trả lại cho cậu ấy."
Bà cảm thấy đau lòng vì Chu Vãn phải cố gắng kiếm tiền, cũng tự trách bản thân mình ốm yếu nhưng mọi chuyện ván đã đóng thuyền, nói thêm gì nữa ngược lại sẽ làm tổn thương cháu gái.
Bà nội âm thầm thở dài: "Vậy thì con phải cảm ơn thật tốt người bạn đó. Là cô bé có quan hệ tốt với con đó sao?"
"Không phải, là... "
Cô chưa kịp nói xong thì cửa phòng bệnh đã bị mở ra, gõ "Cốc cốc" hai cái: "Chu Vãn."
Lục Tây Kiêu đứng ở cửa.
Hôm nay, anh đã thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2530043/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.