Có lẽ đây là lần đầu tiên Lục Tây Kiêu nói thích cô trong suốt hai tháng bọn họ ở bên nhau.
Chu Vãn khẽ giật mình, trước khi chút ngọt ngào vui sướng ấy chạy đến trái tim, cô chợt tỉnh táo lại, nhớ ra bây giờ bọn họ vẫn còn đang ở nhà ga.
Đêm khuya, nhà ga người đến người đi.
Cô bỗng nhiên ngọ nguậy, đẩy Lục Tây Kiêu ra.
Lục Tây Kiêu rũ mắt nhìn cô.
Gương mặt cô gái nhỏ đỏ bừng, bị hôn đến hốc mắt cũng ướt, bờ môi đỏ mềm mại ẩm ướt, cũng không có tiếng lên án lấy hành vi phạm tội vừa rồi của anh.
Có lẽ cô cũng phát hiện ra trên môi ướt át, vô thức duỗi đầu lưỡi ra, liếm vào.
Đáy mắt Lục Tây Kiêu u ám, lần nữa cúi xuống nắm cổ Chu Vãn.
Chu Vãn luống cuống tay chân vừa đẩy anh, vừa cúi đầu muốn giấu mặt đi, ngập ngừng nói: "Không... không muốn, Lục Tây Kiêu, có nhiều người."
Lục Tây Kiêu cười rộ lên, hôn lên trán cô: "Da mặt mỏng như vậy."
Cô nắm tay Lục Tây Kiêu: "Chúng ta đi ra ngoài trước đã được không?"
Đi thang cuốn ra khỏi nhà ga, cuối cùng Chu Vãn cũng thực sự giẫm lên đống tuyết mềm mại.
Cô ngồi xổm xuống, nhặt lên một nắm tuyết, đặt trong lòng bàn tay chơi.
Chơi một lát, trên tay cô liền hiện vài chấm đỏ nhỏ vì lạnh, Lục Tây Kiêu nhìn thấy thì không cho cô chơi nữa, ném tuyết trên tay cô đi, vỗ vỗ lòng bàn tay phủi sạch sẽ.
"Ngày mai mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529990/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.