Lúc Lục Tây Kiêu xử lý xong công việc, quay lại phòng ngủ thì nhìn thấy Chu Vãn đang cúi đầu, trong tay cầm thứ gì đó, cong eo, xem cực kỳ nghiêm túc.
"Đang xem gì đó?" Anh bước qua.
Chu Vãn ngẩng đầu, vô thức duỗi tay muốn che đi, giống như muốn che giấu một bí mật nào đó, nhưng chỉ là phản ứng nhất thời, nên cô nhanh chóng thu tay lại.
"Ảnh chụp." Cô nói: "Ảnh hồi trước."
Trên giường bày một cái hộp sắt nhỏ màu hồng nhạt, mấy tấm ảnh ban đầu được đặt trong hộp sắt.
Chu Vãn phiêu bạt mấy năm nay, đổi không ít chỗ, cô cũng không có hành lý gì nhiều, chỉ có duy nhất cái hộp sắt này đi cùng cô qua mỗi nơi.
Lục Tây Kiêu ngồi xuống bên cạnh cô, thản nhiên liếc mắt, sửng sốt.
Vài bức ảnh.
Có tấm ảnh lúc trước bọn họ chụp ở máy chụp ảnh purikura, còn những bức ảnh khác thì Lục Tây Kiêu không có ấn tượng.
Anh cầm một tấm lên, trong ảnh cả hai người đều mặc quần áo mùa đông, bối cảnh hình như là trên một chiếc xe.
Chu Vãn nhìn máy ảnh, anh dựa vào trên người cô ngủ.
"Đây là bức chụp lúc Tết hồi trước à?" Lục Tây Kiêu hỏi.
"Ừm."
Ngày đó bọn họ đi ngắm tuyết về, không mua được vé tàu nên chỉ có thể bắt xe buýt về thành phố Bình Xuyên.
Đêm trước Lục Tây Kiêu không ngủ đủ giấc, nên lúc lên xe đã dựa vào người cô ngủ thiếp đi.
Bức ảnh này là Chu Vãn cầm điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529920/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.