Vừa nãy khi nhìn thấy tin tức và bình luận phía dưới, đúng là Chu Vãn có hoảng sợ, áy náy và cả tự trách.
Nhưng khoảnh khắc cô nhìn thấy tiệm xăm hình qua màn mưa, cô chợt nghĩ, có thể tặng quà sinh nhật gì cho Lục Tây Kiêu.
Sinh nhật 17 tuổi trước đây của cô, Lục Tây Kiêu đã xăm tên cô lên xương quai xanh.
Bây giờ là sinh nhật 27 tuổi của anh, Chu Vãn xăm tên anh lên xương quai xanh của mình.
Lục Tây Kiêu từng nói, ban đầu điều gì đã khiến anh đồng ý chia tay.
Bởi vì anh liều mạng đi về phía Chu Vãn, nhưng từ đầu đến cuối, điều cô nghĩ lại là làm thế nào để rời đi.
Mà hiện tại, băng qua mấy nghìn ngày đêm, cuối cùng Chu Vãn đã nắm chặt tay của Lục Tây Kiêu một lần nữa, cũng đã nắm chặt tay chàng trai ngồi trong bệnh viện chạng vạng đầu hạ tháng 5.
Lần này, cô không còn nói "Chúng ta chia tay đi, anh trai."
Mà là "Em sẽ không rút lui nữa, Lục Tây Kiêu."
Khi anh chạy về phía em, em cũng sẽ chạy về phía anh.
Em sẽ không bao giờ bỏ lại anh một mình nữa.
Em cũng sẽ không chùn bước nữa, sẽ kiên định chọn anh.
Không phải anh thì không được.
Đến chết cũng không thay đổi.
———
Lúc nghe được đáp án, chóp mũi Lục Tây Kiêu đau xót.
Anh bôn ba qua nghìn dặm quan ải, cuối cùng nhìn thấy người ấy đang đi về phía mình trong tuyết trắng mênh mông, vận đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529905/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.