Chu Vãn đã nghĩ xong việc muốn cầu hôn Lục Tây Kiêu từ lâu rồi.
Bởi vì cô cũng muốn kiên định lựa chọn Lục Tây Kiêu một lần, muốn nói với anh rằng, em thật sự rất yêu anh, em cũng nguyện ý chạy về phía anh mà không chút do dự.
Nhưng cô chưa từng nghĩ tới sẽ cầu hôn anh ở trên sân khấu.
Ý tưởng ban đầu của cô là sẽ dùng tiền thưởng từ cuộc thi để mua một cặp nhẫn, chọn một ngày đẹp trời, trang trí một căn phòng thật đẹp, chuẩn bị tốt lời thoại, sau đó mới cầu hôn với anh.
Chỉ là trong phút chốc vừa rồi, cảm xúc của cô hoàn toàn lấn áp lý trí, không kịp nghĩ đến điều gì khác.
Và lúc cô nói ra câu "Anh có đồng ý cưới em không", cô chợt tỉnh táo lại, nhìn mọi người đông nghịt ở phía dưới sân khấu, mặt đỏ đến tận cổ.
Nhưng cô vẫn nhịn sự ngượng ngùng xuống, tiếp tục nhìn thẳng vào Lục Tây Kiêu.
Sau khi anh sửng sốt, đầu tiên là cười, sau đó hơi cúi người, khủyu tay chống trên đùi, cúi đầu, giơ tay đè mạnh lên đôi mắt.
Chờ anh đứng dậy lần nữa, mắt anh đã đỏ hoe, khóe mắt ươn ướt.
Chu Vãn ngẩn người.
Lục Tây Kiêu đứng dậy, lướt qua đám đông, đi về phía sân khấu.
Đến bậc thang, anh nhịn không được gia tăng tốc độ, bước lên sân khấu, anh chạy đến, cuốn theo làn gió, dang rộng hai tay ôm lấy Chu Vãn.
Anh cong cả người xuống, dùng sức vùi vào hõm vai của Chu Vãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529901/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.