Sau đó, hai người lĩnh chứng ở thành phố Bình Xuyên, Tết Nguyên đán vừa kết thúc, mồng tám tháng giêng, Cục Dân chính mở cửa, Lục Tây Kiêu liền đưa Chu Vãn đến.
Cục Dân chính có rất nhiều người đang xếp hàng, đều có ý cười vui vẻ.
Chu Vãn trước sau hơi mơ màng, mờ mịt từng bước đi về phía trước theo sát quá trình, đợi khi tỉnh táo lại, đã có giấy chứng nhận trong tay cùng với Lục Tây Kiêu.
"Thế này đã tính là kết hôn rồi sao?" Chu Vãn nhìn cuốn sổ màu đỏ trong tay.
Lục Tây Kiêu cười khẽ: "Biết đơn giản như vậy thì năm em 20 tuổi anh đã đến bắt em đi lĩnh chứng rồi, xem em còn có thể chạy đi đâu."
Chu Vãn khẽ chớp mắt, cũng cười theo: "Bây giờ em không đi đâu nữa."
Lên xe, Chu Vãn lại lật mở giấy kết hôn, nhìn bức ảnh phía trên.
Cô và Lục Tây Kiêu đều không thích chụp ảnh, do vậy mà ảnh chụp chung không nhiều lắm, lúc còn đi học cũng chỉ có mấy tấm như vậy, sau này sau khi quay lại cũng chỉ có thỉnh thoảng vui vui mới chụp hình.
Đây chính là lần đầu tiên bọn họ chính thức chụp ảnh chung.
Nền màu đỏ, hai người đều mặc áo sơ mi trắng.
Tóc cô xõa xuống, một nửa buông trước ngực, bởi vì hồi hộp nên cười hơi gượng gạo.
Tuy Lục Tây Kiêu cũng mặc áo sơ mi trắng giống với cô, nhưng không biết tại sao quần áo mặc trên người anh lại có thể toát ra một khí chất hoàn toàn khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529897/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.