Thái độ của Kha Hữu Văn khiến Đới Húc và Phương Viên không biết nói gì. Nếu không phải đã tiếp xúc với Kha Hữu Lợi, sau khi nghe chủ nhiệm thuật lại, có lẽ bọn họ đã khẳng định Kha Hữu Lợi là loại đàn ông vứt bỏ con cái sau khi kết hôn. Nhưng vì đã liên lạc với Kha Hữu Lợi trước, nói ông ta không quan tâm Kha Tiểu Văn là không đúng, chẳng qua Kha Hữu Lợi dành quá nhiều sức lực cho việc làm ăn, không quá để ý gia đình mà thôi.
Chủ nhiệm không biết ấn tượng của Đới Húc và Phương Viên về Kha Hữu Lợi là gì, bản thân thầy thì không thích Kha Hữu Lợi, kể xong chuyện đó không khỏi cảm thán: "Vợ tôi hay bảo thà rằng không có cha làm quan cũng không thể không có mẹ đã xin cơm, tôi nghe không lọt tai lắm, nhưng cẩn thận ngẫm lại sự thật đôi khi tàn khốc như thế. Ngô Học Hải tìm mọi cách bắt nạt Kha Tiểu Văn, mẹ thằng bé thì luôn che chở, ngay cả ba của Kha Tiểu Văn cũng bâng quơ bỏ qua chuyện con mình bị bắt nạt.
Nói tới chuyện của Ngô Học Hải và Kha Tiểu Văn, chủ nhiệm nhớ tới một chuyện về Ngô Học Hải, nhưng dù sao cảnh sát tới đây để tìm hiểu về Kha Tiểu Văn, thầy ta không chắc có nên nói hay không, dò hỏi Đới Húc, thấy Đới Húc có hứng thú mới nói: "Là thế này. Tôi cảm thấy tư tưởng của mẹ Ngô Học Hải có chút vấn đề, không đơn thuần là cưng chiều con mình đâu, bà ta hình như không nhận rõ con mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445219/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.