"Điều này chúng tôi còn phải xem xét thái độ của cô có đủ thẳng thắn thành thật hay không mới phán đoán được." Đới Húc không trực tiếp cho Cát Niệm Lôi một viên thuốc thần thần, câu trả lời có hơi ba phải.
Cát Niệm Lôi lén nắm chặt quần mình, khiến ống quần bị niết tới nhăn bèo nheo. Im lặng một lúc, cô ta run rẩy nói: "Thật ra tôi không biết gì hết, tôi cũng không muốn bao che ai cả, tôi chỉ đoán mà thôi. Anh chị đừng báo việc này với trường của tôi, cũng đừng bắt tôi được không? Tôi và Loan Thượng Chí không oán không thù, trong chuyện này vốn dĩ tôi không hề tham dự."
"Nhưng trước đây khi chúng tôi đến gặp cô để tìm hiểu tình hình, cô đã che giấu một số sự thật, tôi nói đúng chứ?" Dựa theo thái độ và lời Cát Niệm Lôi nói, Đới Húc thuận nước đẩy thuyền.
Cát Niệm Lôi lộ vẻ mặt đưa đám, gật đầu, đầu càng cúi thấp hơn. Đột nhiên, cô ta thế mà khóc nức nở.
Phương Viên ngây ra, vội cầm khăn giấy đứng dậy đưa cho Cát Niệm Lôi. Cát Niệm Lôi nhận lấy, lại không lau mặt, nước mắt cứ thế rơi xuống đùi, thấm ướt một mảng, khăn giấy bị cô ta cầm trong tay cũng bị vò nát. Phương Viên đang muốn an ủi, Đới Húc đã lặng lẽ lắc đầu.
Cát Niệm Lôi khóc một lát cũng dần bình tĩnh lại: "Tôi đây bị làm sao vậy! Rõ ràng chuyện này không liên quan tới tôi, tôi cũng không phải gì của người ta, tại sao tôi phải chịu liên lụy chứ! Dù tôi có làm người tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445196/quyen-3-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.