Sau một cú điện thoại như không, Phương Viên hoàn toàn không hề buồn ngủ, trong đầu rất loạn, vòng tới vòng lui vẫn không thoát khỏi suy đoán của Hạ Ninh.
Đới Húc thật sự rất quan tâm chăm sóc cô, nhưng anh đối xử với người khác cũng không tệ lắm, có điều đúng như Hạ Ninh nói, cách anh quan tâm cô và người khác thật sự không giống. Nghĩ đến khả năng đó, Phương Viên không khỏi hoảng hốt, bắt đầu căng thẳng, cô không ghét Đới Húc, hơn nữa trong công việc còn rất kính nể anh, trong cuộc sống, cô coi anh như anh trai trong nhà, nếu Đới Húc đối với cô có ý đó, nói bài xích thì không phải, chỉ là hơi bất ngờ, bởi vậy cảm xúc của Phương Viên lúc này hơi kỳ lạ, tóm lại không thể bình tĩnh được.
Nhưng chuyện này bảo cô đi xác nhận thế nào? Dựa vào quan sát? Trong phương diện này cô vốn không có kinh nghiệm, cũng không có năng lực quan sát nhạy bén, hơn nữa bản thân cũng không tự tin vào vẻ bề ngoài của mình, như vậy càng ảnh hưởng tới phán đoán chủ quan. Vậy nếu không dựa vào quan sát, chẳng lẽ chạy đi hỏi thẳng người ta?"
"Nè, Đới Húc, người ta nói anh chăm sóc em như vậy, chắc chắn vì thích em, là thật sao?"
Mới nghĩ thôi, Phương Viên đã xấu hổ chui vào chăn bông, nếu bảo cô làm như vậy, nói không chừng còn chưa mở miệng, cô đã tự thiêu chết chính mình.
Cứ suy nghĩ miên man như thế vẫn không có kết luận gì, đến cuối cùng cơn buồn ngủ tập kích, Phương Viên mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445150/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.