Người kia là ba của Phương Viên, điểm này trước đó Đới Húc hoàn toàn không ngờ được, có điều sau khi nghe Phương Viên gọi một tiếng, anh lập tức hiểu vì sao cô bỗng nhiên căng thẳng như vậy, hơn nữa còn hận không thể tránh đi. Sau khi nhận ra mối quan hệ, Đới Húc liền theo bản năng nhìn cô gái theo sau ba Phương, trong lòng nhanh chóng có đáp án đối phương là ai, mà cô gái kia cũng nhìn anh, hơn nữa anh mắt không hề che giấu sự tò mò.
"Đã là lúc nào rồi, con chạy tới đây làm gì?" Ba Phương nhìn đồng hồ trên cổ tay, cau mày hỏi Phương Viên, ông ta thoạt nhìn không quá giống cô, chỉ có đôi mắt mơ hồ nhìn ra nét tương tự, hơn nữa sắc mặt hiện tại có vẻ không tốt lắm.
Phương Viên cố gắng bình tĩnh, cười nói: "Con mới tan làm, chuẩn bị về nhà, còn ba? Con nhớ ba không phải ở đây."
Sau khi ba Phương và mẹ Phương ly hôn, không chỉ chi tài sản rõ ràng, ngay cả căn nhà cả gia đình họ ở lúc trước cũng bị đem đi rao bán, sau đó ba Phương mua một căn nhà khác ở thành phố A, cách trang trí nội thất dựa theo sở thích của người vợ mới, còn mẹ Phương tạm thời đi thuê nhà ở, rất nhanh thông qua mai mối mà quen với người chồng hiện tại, sau khi tái hôn liền dọn tới nhà người ta.
Nhà của ba Phương, Phương Viên có tới một lần, ký ức lần đó quá khắc sâu, nên sau này cô không còn tới nữa, nhưng không đi không có nghĩa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445147/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.