Đới Húc nghe Đổng Chí Thành nói vậy liền hùa theo khen vài câu, Đổng Chí Thành rất hưởng thụ, tâm tình không tệ, đúng lúc chỗ anh ta không có bệnh nhân, anh ta liền kể về sở thích đọc sách xem phim của mình, Đới Húc phối hợp nghe một lúc, sau lại thấy anh ta thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không có ý dừng lại, đành phải cắt ngang: "Bác sĩ Đổng, chúng tôi ở đây có ảnh hưởng tới công việc của bác sĩ không?"
"Không ảnh hưởng, vốn dĩ bệnh nhân tới khoa chúng tôi không nhiều như những khoa khác, nếu hôm nay lão Cát tới, ngoại trừ phòng dịch vụ, hai phòng khám còn lại đều là nam cũng dễ nói, hiện tại có Bạch Tử Duyệt ở đây." Đổng Chí Thành hứng thú nghiêng đầu về phòng bệnh cách vách, "Tôi như không khí vậy, hai phòng khám cạnh nhau, một bác sĩ nam, một bác sĩ nữ, người ta sau khi biết đều lập tức chạy đi đăng ký lại, cho nên tôi mới nói mình chọn sai nghề rồi, may mà lúc này có chỗ nhận mình làm giảng viên, sinh viên cũng không đến mức vì tôi là nam bác sĩ phụ khoa mà không lên lớp đúng không?" Nói đến đây, chính anh ta còn cảm thấy buồn cười, một mình cười vui vẻ.
Đới Húc cười tượng trung, sau đó hỏi: "Chuyển từ bệnh viện về trường chắc sẽ có chút ảnh hưởng chứ? Người nhà có ý kiến gì không?"
"Ba mẹ tuổi đã lớn, cũng có lương hưu, cuộc sống không cần lo lắng, bản thân tôi tự nuôi sống chính mình là được, trong nhà không còn ai khác, tôi cũng chưa kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445115/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.