Từ đầu đến cuối Sử Chí Nghĩa chưa từng hỏi Hoàng Tiểu Hồng rốt cuộc đã gặp chuyện gì, không chỉ không hỏi, ngay cả khi Đới Húc muốn tiết lộ chút tin tức cho hắn, hắn cũng cố gắng thay đổi chủ đề, lựa chọn lảng tránh. Theo hắn nói, chuyện không liên quan tới hắn, hắn sẽ không tò mò, huống chi loại chuyện dễ kích thích tinh thần và tạo ra bóng ma tâm lý như vậy, hắn càng không muốn biết.
Nếu hắn đã không muốn biết, cảnh sát đương nhiên sẽ không nắm lỗ tai hắn bắt hắn nghe, sau khi để lại cách liên lạc, Sử Chí Nghĩa lấy lý do công việc mà xin phép đi trước, thái độ không giống lúc mới tới, thậm chí có thể dùng hai từ nịnh nọt để hình dung, càng không dám nhắc tới chuyện mời cơm.
"Con người này, đúng là trở mặt như lật bánh tráng, ban đầu cứ như chúng ta tới đòi nợ, hắn là con nợ, vừa nghe nói Hoàng Tiểu Hồng đã chết, hắn ngược lại trở thành chủ nợ, muốn làm gì thì làm." Mã Khải khó chịu với thái độ của Sử Chí Nghĩa.
Vấn đề này Phương Viên có thể hiểu: "Chính vì Hoàng Tiểu Hồng đã chết! Ban đầu Sử Chí Nghĩa không biết Hoàng Tiểu Hồng đã chết, chỉ cho rằng Hoàng Tiểu Hồng tới Cục Công An tố cáo hắn quấy rầy, hắn sợ chúng ta đứng về phía Hoàng Tiểu Hồng, cho nên thái độ tương đối nhiệt tình, còn muốn mời cơm để thu mua, hi vọng chúng ta có thể nghiêng về phía hắn một chút, việc này không hề có hại. Sau nghe nói Hoàng Tiểu Hồng đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445113/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.