"Có nhiều kẻ điên rồ, và rất nhiều việc điên rồ do họ thực hiện, em hỏi giả thuyết này có khả năng không, đáp án của tôi là có, nhưng nếu em hỏi tôi khả năng nào dễ xảy ra hơn, tôi nghiêng về giả thuyết hung thủ đưa thi thể tới đây vào buổi tối." Đới Húc vừa trả lời, vừa ra hiệu bảo cô cùng mình trở về. Hiện tại trời đã tối, tầm nhìn đã bị ảnh hưởng, hai người đi rất chậm, Đới Húc tiếp tục, "Em có thể tự hỏi chính mình một chút, nếu em lái xe đi ngang, về nhà hoặc đi làm, thấy trên bãi đất hoang có thứ như Tiểu Mạnh vừa mô tả, khả năng em làm ngơ đi qua, hoặc dừng lại xem, khả năng nào lớn hơn?"
"Cái thứ nhất." Phương Viên suy nghĩ, trả lời, "Có điều thi thể đã cứng, em có lẽ sẽ nghĩ có người vứt ma nơ canh ở đây, nên quá chú ý."
"Em nói đúng, nhưng tình hình hiện tại chúng tại chúng ta gặp giống hết vụ án của Trương Ức Dao, đều đã qua giai đoạn thi thể co cứng, cả hai đều có dấu hiệu mềm đi, bằng không hung thủ đã không thể bắt chước hiện trường Thược dược đen, cố tình thiết kế như vậy, em nói xem có phải không?"
Phương Viên nghe Đới Húc nói, mới phát hiện bản thân đã xem nhẹ cách hung thủ bày biện thi thể, vì thế càng cảm thấy lời Đới Húc nói có lý.Nếu không phải trước đó đã xem tin tức trên mạng tương tự như vậy, Tiểu Mạnh đã không dừng xe, đến bãi đất hoang xem rốt cuộc nó là gì. Nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445098/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.