Lâm Phi Ca đang chuyên chú nói chuyện với Phương Viên, đột nhiên bị Đới Húc nghe như vậy, bị dọa tới nhảy dựng lên, vội dời sự chú ý. Đới Húc vẫy tay với cô, bảo cô qua.
"Em cầm số tiền này chạy ra cửa làm việc tay chân giúp tôi." Đới Húc đưa một trăm tệ cho Lâm Phi Ca, "Gần đây chúng ta tra án vất vả, ra khỏi Cục Công An, đi qua bên trái, băng qua hai con phố, sau đó quẹo phải, đi tiếp, em nhìn bên phải sẽ có cửa hàng bánh, đồ ở đó do nhà làm, bánh kem đồ uống đều có đủ, em mua một ít trở về, muốn mua gì thì em quyết định là được, chúng ta tự khao chính mình một kèo."
"A, có chuyện tốt vậy sao? Việc này cứ để em!" Lâm Phi Ca vốn nghe nói mình phải đi chạy vặt, làm ra bộ dáng không tình nguyện, hiện tại nghe thế, cả người liền có tinh thần, kết quả Đới Húc vừa đưa tiền, cô niết chặt trong tay, "Lão Đới, anh keo kiệt quá rồi! Anh đếm xem chúng ta có bao nhiêu người, anh đưa em từng này, mua thế nào cũng không đủ, hơn nữa tới lúc chia chắc chắn không tới lượt em!"
Đới Húc lại đưa cô thêm một trăm tệ: "Bây giờ đủ chưa? Mau đi đi."
Lâm Phi Ca cầm chặt hai trăm tệ trong tay, vui vẻ hớn hở rời đi, tới cửa còn quay đầu lại, hỏi: "Lão Đới, ra cửa quẹo trái, băng qua hai con phố rồi quẹo phải đúng không?"
"Ừ, lúc mang về nhớ cẩn thận một chút, đừng làm bánh kem bị đè hỏng."
"Biết rồi, anh yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445095/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.