Anh vừa dứt lời, cả ba thực tập sinh đều rơi vào trầm mặc, bọn họ không tự chủ mà cảm thấy có áp lực vô hình đè nặng lên vai mình. Với Phương Viên không biết đây là may mắn hay bất hạnh, cuộc sống thực tập sinh của người khác đều rất thuận lợi, còn cô, vừa đến đã gặp vụ án giết người, vừa được bình lặng mấy tháng, mắt thấy sắp kết thúc cuộc sống thực tập sinh thế mà lại gặp kích thích lớn hơn. Với cô mà nói, đây chính là cơ hội để rèn luyện, cho nên thời điểm đối diện với vụ án của Trương Ức Dao, cảnh tượng khiến cô vô cùng khiếp sợ nhưng cô không hề để lộ ra ngoài, thậm chí cũng không còn nôn mửa. Rốt cuộc bản thân chỉ là một thực tập sinh, dù được các tiền bối cho cơ hội để họ mở rộng tầm mắt, nhưng so với Đới Húc, không chỉ Phương Viên, còn cả Lâm Phi Ca và Mã Khải, ba người đều thiếu đi cảm giác có sứ mệnh trên người.
Nghe Đới Húc nói, nếu lúc này không thể bắt được hung thủ, rất có khả năng sẽ có nạn nhân khác trở thành vật hi sinh cho hung thủ. Đây là lần đầu tiên Phương Viên cảm thấy công việc của mình nặng nề như vậy, cũng bỗng nhiên phát hiện, chuyên ngành cô học, công việc sắp tới của cô không chỉ bận rộn và vất vả, không chỉ nguy hiểm và kích thích, trách nhiệm của họ không chỉ bắt được hung thủ, còn có bảo vệ người dân. Có câu "Đồng tình và nuông chiều kẻ phạm tội chính là dung tung chúng, đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445083/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.