Nghe Đới Húc nói, không riêng những người khác, ngay cả bản thân Mã Khải cũng nhịn không được mà bật cười, sờ cổ: "Xem ra với IQ này của em không thể bày mưu tính kế rồi, đời này cũng đừng hòng làm chuyện xấu, còn chưa hỏi đã tự khai câu trả lời ra rồi."
"Mọi người đừng vui vẻ vội, kế tiếp còn một tin xấu." Lâm Phi Ca hắng giọng, muốn mọi người chú ý về mình, "Vừa rồi bọn em gọi điện cho đại học nông nghiệp tìm hiểu về Lưu Khai Tế, chuyên ngành của hắn là chăn nuôi và thú y, học ba năm sẽ tốt nghiệp, hắn vào đại học sớm hơn Trương Ức Dao một năm, nói cách khác, hiện tại hắn đã tốt nghiệp hai năm, bên trường học không có phân công nhiệm sở, sau khi tốt nghiệp hắn đi đâu, làm gì, nhà trường một chút cũng không biết."
"Đúng vậy, hơn nữa ngành hắn học khá đặc biệt, sau khi tốt nghiệp không có cơ hội giao lưu giữa các khóa, điều đó có nghĩa là người quen biết hắn trong lúc học đại học trên cơ bản đều đã tốt nghiệp, một người cũng không tìm thấy, hiện tại tìm người hỏi thăm về Lưu Khai Tế là điều không thể!" Mã Khải cũng cất lại tâm trạng vui đùa, giọng điệu có vẻ tiếc nuối.
Đới Húc không hề nóng vội, đi lấy laptop của Trương Ức Dao tới, ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu phá mật mã. Trước đó mang laptop về, vì chưa chắc chắn nạn nhân là Trương Ức Dao, cũng chưa được người nhà cho phép, bọn họ không tiện xem thông tin bên trong. Chỉ cần lấy dấu vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445071/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.