"Quan Hiểu San làm gì mà khiến Bào Hồng Quang cảm thấy tiền của mình bị coi như rác vậy?" Phương Viên hỏi.
Theo tình huống bọn họ tìm hiểu trước đó, Bào Hồng Quang trên phương diện theo đuổi phụ nữ có thể nói là rất hào phóng, mặc dù La Tề nói, sau vài lần chịu thiệt, Bào Hồng Quang cũng học được thế nào là liệu cơm gắp mắm, nhưng khả năng là suy nghĩ hơn trước một chút mà thôi, so với người bình thường, hắn vẫn khá hào phóng.
Như vậy, có thể khiến hắn cảm thấy đối phương có công phu sư tử ngoạm, rốt cuộc là đến trình độ nào?
"Cái này tôi không rõ, Bào Hồng Quang không kể cụ thể với tôi, mà tôi cũng không tiện hỏi thăm." Chủ nhiệm khoa lắc đầu, tỏ vẻ không trả lời, "Câu nào hắn cũng nhắc tới tiền, nói từ đầu tới đuôi, bọn họ chẳng qua chỉ hẹn hò vài lần, quan hệ trên cơ bản chưa được xác định mà hắn đã chi gần một vạn nhân dân tệ, không ngờ cô ta còn không biết đủ, ngày càng tham, điểm này tôi có thể chứng minh, từ lúc bọn họ qua lại thường xuyên tới khi hay cãi vả, thời gian xác thật không nhiều, hình như là khoảng một hai tháng. Tôi không quá hiểu phụ nữ, nhưng nghe các thầy cô khác lén lút nói đồ mà Quan Hiểu San thường dùng không giống hàng rẻ tiền."
"Nếu là như vậy, với khả năng kinh tế của Bào Hồng Quang, xem ra các thầy giáo khác trong trường đối với Quan Hiểu San cũng chỉ có thể như kính viễn vọng ngắm sao, ai mà tình nguyện chuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445038/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.