"Xin chào, đội hình sự Cục Công An thành phố A xin nghe." Tuy biết vẫn là dãy số kia gọi tới nhưng lời dạo đầu vẫn không thể lược bỏ. 
Đầu bên kia vẫn là giọng của người đàn ông trung niên khi nãy: "Cục Công An? Vừa rồi có phải cô gọi điện cho chúng tôi không?" 
"Đúng vậy, vừa rồi chúng tôi có liên hệ với số điện thoại này, kết quả không biết vì nguyên nhân gì mà hình như đã có sự hiểu lầm." Phương Viên nhẫn nại giải thích, "Chúng tôi tìm ông bà là muốn xác nhận một số việc có liên quan tới con trai ông bà - Bào Hồng Quang." 
"Đúng vậy, tôi gọi là muốn xác nhận chuyện này, các cô từng nói như vậy đúng không?" Người bên kia hỏi. 
"Vâng, chúng tôi xác thật từng nhắc tới, xin hỏi hiện tại ông bà có tiện không? Chúng tôi hi vọng..." 
Không đợi Phương Viên dứt lời, đầu bên kia đã thô lỗ cắt ngang: "Cô đợi một chút, tôi cần xác nhận xem các cô có phải lừa đảo hay không!" 
Dứt lời, bên kia lần nữa trực tiếp dập máy. 
Phương Viên cũng cảm thấy đau đầu, cứ dập máy như thế, tắt xong rồi gọi, cũng không biết cuộc điện thoại này khi nào mới đã thông, cô vốn định đem củ khoai lang nóng này trả về cho Lâm Phi Ca, kết quả vừa nhấc đầu đã phát hiện Lâm Phi Ca lặng lẽ tới cửa văn phòng. 
"Phi Ca, cậu đi đâu vậy?" Phương Viên vội hỏi. 
Bị gọi lại, Lâm Phi Ca chột dạ quay đầu, một bên cười mỉa, một bên tiếp tục rời đi, cười hì hì nói: "Phương Viên, người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/444988/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.