🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đừng thấy Đới Húc nói chuyện nghe nhẹ nhàng như vậy, một chút Phương Viên cũng không nắm được mấu chốt, bọn họ cố ý chạy tới công viên chính là để "đi bộ" tới rừng bạch dương kia sao? Rất rõ ràng, Đới Húc có mục đích của anh, có điều anh đã không nói rõ, Phương Viên cũng ngại hỏi, chờ xe dừng ở ven đường, cô vội vàng leo xuống, cùng Đới Húc đi vào trong rừng.

Từ chỗ dừng xe tới rừng bạch dương có một con đường lát đá, trên đường tuy vẫn còn tuyết đọng nhưng không biết là vì có người dọn dẹp, hay buổi sáng có người tập thể dục đi qua đi lại chỗ này, tuyết đọng bên trên đã san bằng tương đối, dẫm lên không còn để lại dấu chân rõ ràng. Đới Húc đi trước, Phương Viên theo sau, hai người dọc theo con đường đi tới rừng cây. Đột nhiên, Đới Húc quay đầu nhìn Phương Viên, nói: "Tôi phụ trách bên phải, em phụ trách bên trái, quan sát cẩn thận một chút."

"Chúng ta phải tìm gì ạ?" Phương Viên vẫn còn không rõ tình huống hiện tại.

Đới Húc vỗ đầu, lúc này mới phát hiện chính mình căn bản chưa dặn dò gì với cô: "Dấu bánh xe đạp hoặc bánh xe vali, còn dấu xe ô tô và xe ngựa không cần để ý."

Dứt lời, anh liền quay đầu nhìn bên phải con đường, bởi vì vóc dáng quá cao, anh phải khom người một chút để quan sát càng cẩn thận. Phương Viên sợ quấy rầy anh, cũng bắt đầu dựa theo yêu cầu của anh mà chú ý tình huống bên mình. Bọn họ mỗi người một bên chậm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/444978/quyen-1-chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.