Đới Húc và Phương Viên đến chỗ bàn trống, ở đó có mấy cái ghế dựa. Sau khi ngồi xuống, Đới Húc lại hỏi: "Nhà mọi người đều ở gần nhà máy sao?"
"Tôi không phải." Cô gái mắt hí lắc đầu, "Hằng ngày tôi lái xe đi làm, về nhà ở."
"Nhà tôi cũng gần công ty, lái motor mười mấy phút là tới, chồng tôi buổi sáng đưa buổi tối đón tôi." Nữ đồng nghiệp nhiều tuổi nhất trả lời, sau đó hỏi, "Sao vậy? Có gì nguy hiểm sao?"
"Chị Lý, chị đừng dọa xem sợ." Cô gái da trắng im lặng từ đầu đến cuối vừa nghe vậy, lập tức không nhịn được, "Em ở ngay gần đây, còn ở một mình..."
"Thế thì kêu bạn trai tới ở cùng đi, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm." Cô gái mặt dài trêu ghẹo.
Cô gái da trắng nào có tâm trạng đùa giỡn, vội quay đầu nhìn Đới Húc và Phương Viên, hỏi: "Có phải trị an khu chúng tôi ở không tốt không? Đã xảy ra chuyện gì? Có tội phạm bỏ trốn hả? Nếu thật sự có chuyện đó, anh chị nhất định phải báo cho tôi trước, tôi mở một mình, còn nhát gan lắm!"
"Không có tội phạm nào bỏ trốn cả, mấy cô đừng căng thẳng." Phương Viên lắc đầu, "Hỏi thăm mọi người có phải ở gần đây không chủ yếu là vì chúng tôi biết Triệu Anh Hoa thuê nhà gần nhà máy, cho nên muốn hỏi mọi người có phải cũng ở gần đây không, bình thường có hay ra ngoài không."
"À, vậy thì không có, tan làm xong tôi về nhà liền, không hề ra ngoài, trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/2321997/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.