Đương nhiên suy nghĩ này Phương Viên chỉ giữ trong lòng, thứ nhất đây là một hành vi phạm pháp, cô đương nhiên sẽ không làm như vậy, mà thật ra giữa cô và Bạch Tử Duyệt cũng không có thù oán gì, cô chỉ đơn thuần bài xích Bạch Tử Duyệt, có lẽ vì tính cách hai người quá khác biệt, cũng có thể do cô ấy nhìn có vẻ hiền lành nhưng làm gì trước giờ cũng tự quyết định, không hề cho đối phương cơ hội cò kè mặc cả. Tóm lại Phương Viên cảm thấy mình không thân nổi với Bạch Tử Duyệt, chỉ muốn duy trì khoảng cách.
"Cô ấy cứu cô thế nào?" Dương Chí Viễn có lẽ không có thói quen bắt chuyện với người khác phái lần đầu tiên gặp, có điều nếu so với điểm này, anh ta khá có hứng thú với việc một cô gái như Phương Viên sao lại trở thành ân nhân cứu mạng của Bạch Tử Duyệt.
"Không có gì, người ta chỉ khách sáo thôi, không đáng hỏi đâu." Phương Viên vội nói.
Dương Chí Viễn gật đầu nhưng lại không quá đồng tình, thoạt nhìn cứ như Phương Viên chỉ đang khiêm tốn.
Bạch Tử Duyệt cười bí hiểm: "Tình hình cụ thể đối với bản thân tôi chẳng phải hồi ức gì đẹp, còn liên quan tới kiện tụng mạng người, giờ đã nửa đêm cũng không tiện kể. Anh chỉ cần biết trong chuyện đó ân nhân của tôi tài trí vẹn toàn là được."
Dương Chí Viễn gật đầu, lần này mới thật sự tán đồng. Gật đầu xong, anh ta còn bổ sung một câu: "Tôi rất ngưỡng mộ nữ cảnh sát."
Vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/2321966/quyen-4-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.