Ba chữ "gặp may mắn" thật ra đã đủ cho thấy tâm trạng của Đới Húc lúc này, từ trước đến giờ anh chưa từng tin vào số mệnh, nhưng với tình huống trước mắt, đúng là may mắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới tiến triển vụ án của họ.
Nhân lúc còn sớm, hai người chọn con đường khác với hôm qua đi về phía bên hồ, buổi sáng khá lạnh, Phương Viên phải rụt cổ, kéo khóa kéo áo khoác lên.
Có rất nhiều con đường quanh co trong công viên, hơn nữa xuất phát từ cổng khác nhau cũng sẽ quyết định lộ trình có thay đổi rất lớn. Đới Húc dẫn Phương Viên đi những con đường lớn nhỏ khác nhau, đi được một lúc, Phương Viên cũng coi như được hoạt động, cơ thể bắt đầu ấm lên, thậm chí trán còn đổ mồ hôi, cảm giác lạnh lẽo trước đó hoàn toàn không còn.
Đừng nhìn Đới Húc đi khá vội, thật ra anh rất chú ý và cẩn thận, anh dẫn Phương Viên đi một vòng làm ấm người, cuối cùng chú ý tới một cái cổng bên hông công viên.
Phương Viên vốn tưởng Đới Húc sẽ chú ý tới cửa hông hẻo lánh hay những hàng rào mà bản thân người dân phá, tự tạo thành "cửa", không ngờ cái cửa khiến Đới Húc chú ý trên thực tế lại vô cùng náo nhiệt. Ngoài cổng là sát đường, bên cạnh là một ngã ba, vì là đường chính nên lúc này có rất nhiều xe qua lại, mà cổng hông cũng là nơi ra vào của rất nhiều người. Có người tới tập thể dục buổi sáng, có người kết thúc buổi tập thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/2321952/quyen-4-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.