Lúc Tiêu Trạch quay lại Tần Vũ thu dọn đồ đạc Nhan Hoan cũng đi cùng, từ công tử quyền quý biến thành kẻ nghèo túng sa cơ, trên mặt anh không hề hiện vẻ chán nản, vẫn vừa cười cười nói nói với Nhan Hoan vừa thuthập đồ đạc trong văn phòng.
Nhan Hoan ngồi xổm xuống, mở ngăn kéo lấy ra một chiếc hộp nhung màuđỏ có những sợi tua vàng trang trí, mở ra xem, hóa ra là một chiếc vòngcổ kim cương, hai mắt cô sáng rực, vội gọi Tiêu Trạch, “Ha! Xem em tìmđược cái gì này.”
“Cái đó là hồi trước đấu giá mua được, không có ai để tặng nên đànhcất vào tủ.” Tiêu Trạch liếc một cái, sau khi xếp các vật dụng thườngngày vào thùng, anh cầm lấy chiếc vòng nạm đầy kim cương, mở chốt, vénmái tóc dài của Nhan Hoan, cúi đầu đeo lên cho cô.
“Thay đổi cách thức để nói lên mình vẫn còn rất trong sáng à?” NhanHoan lầm bầm: “Nghe nói trước kia anh thường xuyên làm loại chuyện này.”
Tiêu Trạch véo nhẹ mặt cô, “Trước kia bức bối muốn công ty sụp đổ đểthỏa mối hận trong lòng, bây giờ đã thật sự đổ vỡ nhưng lại chẳng hềthấy vui vẻ chút nào.” Nhìn quanh căn phòng anh đã quanh quẩn mấy nămqua, trong lòng cực kỳ không nỡ.
Nhan Hoan sờ sờ chiếc vòng cổ, nói: “Pierce đã từng nói, chỉ có người đàn ông chân chính đứng trên đỉnh thế giới mới xứng đáng có được congái ông. Tiêu Trạch, văn phòng này quá nhỏ đối với anh.”
“Em nói đúng, đối với anh mà nói, văn phòng này quá nhỏ.” Lần cuốicùng nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi/2373504/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.