Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Hai ngày liền, Quý Thụ Thành cũng ít tới bệnh viện. Hắn dẫn Tiểu Diệp leo núi xuống hồ, mỗi ngày ở bên ngoài chơi. Cha con hai người họ phơi nắng sắp đen như dân Ấn Độ rồi. Hắn còn mượn máy camera kỹ thuật số của A Hiếu, cả ngày từ sáng tới chiều đều không ngừng chụp, đặt lên bàn làm việc, từng tấm từng tấm cẩn thận chỉnh sửa, làm thành một quyển album.
Hắn làm tới chuyên chú, Hạ Kiệt cứ về nhà là lại thấy hắn ngồi ở dưới ngọn đèn bàn làm việc viết viết vẽ vẽ. Nét mặt nghiêm túc dường như đang tiến hành một nghi thức thần thánh nào đó. Tiểu Diệp cũng có chút khác thường, bình thường là một đứa nhỏ an tĩnh ngoan ngoãn, gần đây lại cứ nũng nịu dính sát người cha mình không chịu rời. Ăn ngủ tắm đều phải cùng cha mình. Hạ Kiệt hai ngày qua cứ lo việc liên hệ với bên Bắc Kinh về vụ chuyển viện, bận rộn sứt đầu mẻ trán, cũng không quá chú ý nhiều, thế nhưng cũng cảm giác có chút kỳ quái. Thế nhưng hiện tại dưới sự trợ giúp của Tiểu Tuyết, Hạ Đống cuối cùng cũng đã có thể tới Bắc Kinh chữa bệnh. Vé máy bay là vào hai ngày sau, sáng đi chiều đã tới nơi, cuối cùng cũng thở phào 1 hơi.
Sáng sớm rời giường, Hạ Kiệt ngáp dài ra khỏi phòng. Chỉ thấy Tiểu Diệp ngồi ở trong lòng cha, hai cha con ngây ngốc ngồi như nhập định trên sofa, khuôn mặt một lớn một nhỏ y chang nhau mang cùng một biểu tình, dễ thương tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi-yen-hoa/2105236/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.