Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Không biết hắn đã nghe được bao nhiêu, Hạ Kiệt thì khó xử, nhưng Quý Thụ Thành lại mang nét mặt tự nhiên tiến vào, nói: “Công ty không gọi điện cho em được, Uyển Húc gọi cho anh, hỏi khi nào thì em có thể đi làm.”
Từ khi Hạ Đống nằm viện, Hạ Kiệt đã 10 ngày rồi không tới công ty, toàn bộ ngày nghỉ phép 1 năm cũng dùng hết, đành phải nói: “Mai em sẽ đi thử xem.”
“Anh hỏi Tiểu Lễ, chi phí phẫu thuật không phải chi phí nhỏ, cho dù làm tại đây, cũng phải hơn 200,000. Hơn nữa tiền viện phí tiền thuốc men, em phải chuẩn bị tâm lý trước. Trong sổ tiết kiệm của anh có 60,000, có thể rút bất kỳ lúc nào. Nếu như tìm bệnh viện tỉnh khác, thì cũng phải nhanh đi.”
“Tiền em còn, anh không cần lo.”
“Vậy là được rồi.” Quý Thụ Thành thở dài, một lần nữa nở nụ cười hiền lành cùng tụi nhỏ nói chuyện.
Nhìn bóng lưng của hắn, một người vốn đã hao gầy giờ lại càng thêm gầy. Một tháng qua, hắn luôn ở bên cạnh, dậy sớm nấu nướng, mọi thứ đều giúp đỡ y lo toan, chuyện mà hắn phải lo lắng cũng chẳng ít hơn y là bao, nên trong lòng của hắn chắc cũng không mấy vui vẻ gì.
Quý Thụ Thành ngồi ở bên mép giường đang muốn kể chuyện cổ tích, thì bên hông chợt có đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy, trên vai chợt có một gương mặt, chỉ nghe y nói: “Em không muốn nói cám ơn, vì chúng ta là người một nhà, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi-yen-hoa/2105234/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.