Edit: Huyết Mạc Hoàng.
(HMH: hum nay đi học cả ngày, ôi ôi mệt quá T^T)
— Harry Potter.
— Ai, ai ở đó?
— Nhìn xem, tiểu anh hùng cứu thế của ta hình như sống rất tốt.
Một bàn tay trơn nhẵn vươn ra từ bóng tối nâng cằm của Harry lên.
— Chậc chậc, mi cướp đi vinh quang của chủ nhân, đạt được quyền lực tối cao, rồi lại đuổi giết bọn ta khắp nơi, khiến cho bọn ta phải chạy trốn như một lũ chuột, điều đó làm mi rất vui vẻ sao? Cậu bé.
— Ngươi là ai?
Ánh sáng màu đỏ…
— để bọn ta nhìn xem cậu bé Cứu thế chủ còn có thể chống đỡ được bao lâu, nhìn người quan trọng nhất của mình bị tra tấn trước mặt mình…… Crucio [Toản tâm oan cốt].
— Không, không cần, dừng lại! Xin ngươi, dừng lại!
— Vì sao? Nhìn cô gái này xem, thân thể xinh đẹp và tươi mới biết bao, mi không muốn nhìn thấy bộ dạng rên rỉ của cô ta sao. Ngô, ta quên là tiểu Cứu thế chủ của chúng ta không có sở thích biến thái như vậy a~.
— Vậy thì để Cứu thế chủ của chúng ta đến làm chuyện hắn không muốn làm một chút đi.
— Không, xin ngươi, cởi ra, không, không cần.
“Không cần, không cần như vậy, cầu xin ngươi, không!”
“Harry, Harry, tỉnh tỉnh.”
Harry mạnh mẽ mở to mắt, đập vào mắt là vách tường màu trắng và lò sưởi cháy rực ở bên cạnh, cảm giác ấm áp dạt dào nói cho cậu biết tất cả vừa rồi chỉ là một giấc mộng.
Là di chứng sau khi bị Legilimency.
Harry gắng sức chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi-co-han-y/75944/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.