Edit: Huyết Mạc Hoàng.“Harry, cậu nói chuyện với giáo sư Dumbledore thế nào rồi?” Khi Harry mang theo chút mỏi mệt đi xuống lầu, thì thấy Hermione và Ron đã đứng sớm đứng chờ bên cạnh.
“Cũng không tệ lắm.” biểu tình của Harry có vẻ hơi nhẹ nhõm, nhưng đáng tiếc lại không tới được đáy mắt.
Hermione với Ron liếc nhau, Hermione lo lắng nói: “Harry, cậu thật sự không sao chứ?”
“Không sao.” Harry nói dứt khoát.
“Vậy, cuộc họp sắp bắt đầu……hiệu trưởng Dumbledore không cho bọn tớ tham gia……cậu……?”
“Tớ phải đi.” Harry gật đầu “Sau đó tớ sẽ nói cho các cậu nội dung cuộc họp, tớ hứa.”
“Chẳng biết vì sao mà hiệu trưởng lại không cho bọn tớ tham gia.” Ron thấp giọng lầm bầm “So với cậu bọn tớ còn lớn hơn…”
“Này Ron, nếu cậu chẳng phàn nàn suốt như thế thì nói không chừng hiệu trưởng Dumbledore sẽ để cậu tham gia.” Hermione không chút khách khí nói.
“Hermione.”
“Ân?”
“Chừa chút mặt mũi cho Ron đi.” Harry che miệng cười.
Mặt Ron lúc này đã sớm đỏ như tôm bị nấu chín.
Harry cười tạm biệt hai người bạn, rồi đi về phía phòng họp.
Đoạn đường từ cầu thang đến phòng họp nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng chả ngắn, nhưng Harry không ngờ rằng cậu sẽ gặp được một người trên đường đi.
Một người gần như có thể nói là khiến cậu ngày đêm mong nhớ.
Người đàn ông mặc áo chùng đen, đưa lưng về phía cậu, lẳng lặng xuất thần nhìn một bức họa trống rỗng.
“Se..verus.” Harry mở miệng, cảm thấy cổ họng khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi-co-han-y/2284190/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.