Edit: Huyết Mạc Hoàng
Severus Snape đang đứng trước mặt Voldemort, bên cạnh là một thiếu niên mắt xanh, chắc chắn là “Harry Potter”.
“Mi ra ngoài đi.” Voldemort thấy Harry đã tới, nên ra lệnh với đại sư độc dược bên cạnh.
“Vâng.” Snape cúi đầu thật thấp, mái tóc che khuất hết thảy mọi biểu tình trên khuôn mặt, Bế quan bí thuật bất cứ lúc nào cũng duy trì ở trạng thái cảnh giác cao độ nhất.
Anh không thể sơ sót dù Voldemort không sử dụng Chiết tâm trí thuật, anh không thể để bất kỳ mắt xích nào trong chuyện này bị sai lệch.
Bởi vì một khi có gì xảy ra…cái giá phải trả là không thể chấp nhận nổi, đó là tính mạng của người mà anh yêu nhất.
Lần này anh không mạo hiểm nổi.
Sau khi Snape rời khỏi phòng, Harry nhìn về phía lọ “Độc dược” trong tay Voldemort, đầy màu sắc như thuốc độc.
Voldemort không nói gì mà chỉ đưa ‘Độc dược’ cho cậu, cậu ngửi thử, rất thơm…quả thật rất giống thuốc độc.
Liếc nhìn Chúa tể Hắc ám trước mặt một cái, Harry không nói lời nào uống cạn lọ “Độc dược”.
Mùi vị không tệ, vị dưa Ha-mi….
Rồi cơn đau đột nhiên ập tới!
Trời đất, chẳng phải Severus đã nói đây là độc dược bình thường sao?
Vì sao lại vậy chứ……
May mà cơn đau chỉ kéo dài vài phút.
Cậu cảm giác được ma lực đang lưu chuyển trong thân thể, rồi tăng lên.
Đây căn bản không phải là nước trái cây!
Đó là suy nghĩ của Harry sau khi tỉnh táo lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-duoi-co-han-y/2284140/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.