Vi Lực mang trà cùng điểm tâm đến đình nghỉ cho Tiêu Nhiễm.
Mối quan hệ hiện nay giữa Tiêu công tử và Bảo Chủ nhà hắn, tuy không nói ra nhưng trong lòng ai cũng hiểu rõ. Mặc dù thế tục luân lý không thể chấp nhận, nhưng hạ nhân cũng có bổn phận của hạ nhân. Cho nên tất cả mọi người cho tới bây giờ dù là trước mặt, hay sau lưng Tiêu Nhiễm đều không dám nhiều lời, thậm chí đến ngay cả một ánh mắt dư thừa cũng không có. Tựa hồ mọi chuyện vẫn diễn ra hết sức bình thường, nếu có gì khác biệt, bất quá chỉ là vị trí của nữ chủ nhân, lại do một nam nhân chiếm giữ. Huống hồ, Tiêu Nhiễm tài mạo song toàn, phẩm hạnh lại tốt, chưa bao giờ khiến người khác cảm thấy khó chịu. Vậy nên đa số những người ở đây đều có cảm tình với y.
“Tiêu công tử, đây là trà và điểm tâm của Hoa Trai vừa đưa đến.” Vi Lực nói.
“Nga?” Tiêu Nhiễm buông kinh thư trong tay xuống: “Cám ơn ngươi.”
“Vậy ngài cứ dùng tự nhiên, ta xin phép lui xuống trước.” Vi Lực cười nói.
“Hảo.” Tiêu Nhiễm gật đầu với hắn một cái.
Điểm tâm trước đắng sau ngọt, kỹ thuật của Hoa Trai quả nhiên tinh xảo. Tiêu Nhiễm liền hướng cảm giác trong miệng mà tự hỏi. Dựa vào trực giác trời sinh cuả mình, y thấy rõ ràng có cái gì đó không đúng. Mặc dù hết thảy đều rất bình thường, nhưng lần này y không tài nào nhìn ra được bất ổn ở chỗ nào.
Chẳng lẽ là bởi vì Lôi Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-cong-tu/2159134/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.