Lâm Diệp Phong từ nhỏ về việc học hành đã cực kỳ thông minh, học một biết mười, kỳ thi nào cũng đứng nhất toàn khóa, thi đại học trúng liền hai trường vô cùng danh giá, nhưng sau cùng lại rẽ ngang cuộc đời mình vào học viện Cảnh sát tốt nhất cả nước chứ không học vào ngôi trường Y nổi tiếng còn lại. Cuộc sống khi đại học vẫn vậy, hắn vẫn luôn đứng nhất, là tấm gương chói lóa mà các thầy cô ở đó đã nhận xét rằng khó có học sinh thứ hai có thành tích tốt bằng hắn trong mấy năm qua.
Chẳng hiểu lần này vận xui hay là vận may đến với cậu nữa. Cậu bị bắn vì xung phong làm anh hùng cứu mỹ nhân nên bị trúng hai phát súng vào người. Diệp Phong được mang lên cáng tải thương. Khuôn mặt trắng bệch, mồ hôi chảy ra nhưng đôi môi mím chặt không kêu rên một tiếng nào. Vết thương ở phần vai đã được cầm máu bớt bằng một chiếc khăn sạch sẽ.
Còn người được cứu mạng kia hóa ra là Giang đại tiểu thư nổi tiếng khắp vùng. Tuy bị hại nhưng trên khuôn mặt và cử chỉ vẫn rất ra dáng là một đại tiểu thư tao nhã, khiêm tốn. Cái chuyện bị hại như thế này xảy ra quá thường xuyên với cô rồi, càng thường xuyên hơn khi có người ra tay cứu giúp, cô chẳng quan tâm. Nhưng lần này thì khác...