2 ngày sau...
Dương Thế Tĩnh tay phải xách một túi trái cây lớn, tay trái lại xách thêm một bịch bún riêu, chật vật đi giữa bệnh viện. Thật là mất hình tượng của hắn! Cái tên Lăng Hạo Thiên chết tiệt, người ta đã có lòng tốt đi thăm hắn mà hắn còn đòi hỏi thế này, mấy việc này không phải gọi người làm làm là xong sao? Đúng là hành người là giỏi!
- Xin lỗi, cho tôi hỏi, bệnh nhân Lăng Hạo Thiên nằm ở phòng số mấy?
- A, xin anh đợi một chút.
Lách tách lách tách... tiếng bàn phím vang lên vài giây.
- Khu 1, tầng 6, phòng 1079 thưa anh.
- Cám ơn!
Dương Thế Tĩnh nhanh chóng xoay người bước về phía thang máy, hai tay xách hai cái túi nhìn từ phía sau có chút buồn cười.
Ting...
Cửa thang máy mở ra, hành lang khu vip hiện ra trước mặt, đúng là khác hẳn những tầng bên dưới. Dương Thế Tĩnh không mấy quan tâm điều đó, chầm chậm đi tìm phòng Lăng Hạo Thiên, miệng không ngừng lẩm nhẩm số 1079.
A, đây rồi!
Dương Thế Tĩnh nhanh chóng mở cửa, khung cảnh bên trong phút chốc hiện ra trước mặt.
Lăng Hạo Thiên mặc bộ đồ bệnh nhân màu xanh dương trông có vẻ thoải mái, sau lưng kê một cái gối mềm, nửa ngồi nửa nằm, một bên chân còn bỏ qua chân còn lại, vẻ mặt hưởng thụ, mắt nhìn chăm chăm ti vi, một tay cầm điều khiển bấm liên tục, miệng há ra rồi ngậm lại tiếp nhận từng muỗng cháo từ tay nó. Đầu nó quấn băng trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truot-vo-chuoi-xuyen-qua-roi/2783128/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.