🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit: Đát Kỷ.



Beta: Mi Mi.



*****







Vĩ thanh



Hậu viện.



Mùa hạ gõ cửa, cây cối càng thêm tươi tốt, quanh ngôi nhà gỗ nhỏ những dây Tử Đằng vấn vít vào nhau, phủ kín toàn bộ mái hiên. Trên thảm cỏ xanh biếc có một người đang nằm nghỉ.



Chung Minh tức giận ngập lòng, chạy đến bên cạnh cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên là tên đầu sỏ khiến mình nổi trận lôi đình.



“Ngươi ngồi dậy cho ta…” Dứt lời, Chung Minh chợt mím môi, thu hồi cẳng chân vừa đạp ra được nửa chừng.



Dưới làn tóc xõa tung lộ ra một khuôn mặt vừa gầy vừa tiều tụy, người nọ thần sắc tái xanh, hốc mắt hõm sâu, bên mép râu tua tủa, cả người nồng nặc mùi rượu, còn có mười mấy cái bình lăn lốc ở một bên. Nào còn khí phách đường đường, cuồng ngạo bất tuân của trước đây, người trước mặt này rõ ràng là một hán tử say xỉn, tang thương, suy sụp.



“… Vô Văn?” Nhìn vào bộ dạng này, xem ra mấy ngày nay y đã nếm trải chẳng ít đắng cay - thì ra, cả hai chúng ta đều như vậy. Trong mắt Chung Minh dần dần thấm đượm ôn nhu cùng trìu mến, hắn cúi người nhẹ nhàng thì thầm bên tai Đoạn Vô Văn. “Vô Văn, tỉnh lại đi…”



“Ưm…” Đoạn Vô Văn trở mình, mơ mơ màng màng mở mắt. “A Minh…” Đương lúc nửa tỉnh nửa mê nhìn thấy người mình ngày đêm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truot-chan/2314533/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trượt Chân
Chương 18: Vĩ thanh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.