*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi chiều, giờ Thân.
Tâm tình Chung Minh hiện giờ rất là sầu não.
Thử nghĩ mà xem, một người vừa kết thúc một loại vận động không những kịch liệt mà còn tổn hao thể lực nào đó, xong xuôi, cái tên bạc tình khắc trước vẫn còn thân mật cận kề với hắn, cùng hắn này nọ suốt mấy canh giờ, cư nhiên đầu cũng không thèm ngoảnh lại, cứ thế phủi tay mà đi, bỏ lại một người đáng thương toàn thân nhức mỏi ngay cả khí lực xuống giường để mặc quần áo cũng không có — Ai gặp phải loại sự tình này mà không buồn bực đến chết mới là lạ.
Quẫn bách cuốn chăn nằm thẳng cẳng trên giường, Chung Minh đã sớm âm thầm đem tên hỗn đản nào đó ra xỉ vả cả trăm lần –
“Vương bát đản!” Trong đầu liên tục tái hiện lại hình ảnh tên kia thản nhiên rời đi, đại y sư Chung Minh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Cái tên hỗn đản vắt chanh bỏ vỏ này, lần sau nhất định phải cho hắn biết mặt.
Lần sau… Nghĩ đến cái từ này, Chung Minh không khỏi rùng mình. Ai, thực là hỏng bét… Nếu không giải thích cái hiểu lầm kia cho rõ ràng, nói không chừng còn không có lần sau đâu. Đang lúc miên man suy nghĩ, hắn bất chợt nghe thấy một trận tiếng bước chân từ xa tới gần, cuối cùng dừng lại ở ngay cửa phòng.
“Để đồ ở chỗ này, các ngươi lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truot-chan/2314523/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.