Vũ Vương Phủ nguy nga tráng lệ, cô chưa từng thấy một nơi nào lại rộng lớn như thế. Trước cổng lớn có hai con sư tử đá với đôi mắt màu đỏ, làm cô vừa mới xuống ngựa đã hết hồn.
Trần Chân nói đó là hồng bảo ngọc, loại ngọc đỏ được Phiên Quốc cống nộp, vô cùng quý giá. Năm đó là sinh thần tròn 15 của Lý Long Mộc, hoàng đế đích thân ban tặng Vũ Vương Phủ, lại còn là tặng ngọc quý. Vương gia nhìn vô cùng thuận mắt cho nên sai người gắn vào mắt sư tử đá.
Cánh cổng phủ to lớn được làm từ loại gỗ lim đỏ quý nhất đang được lính canh nặng nề mở ra. Cô đi vào bên trong con đường đá sỏi li ti, hai bên trồng rất nhiều loại cây mà cô không biết, còn có cả hàng non bộ nước chảy róc rách. Thì ra ở thời đại này, người giàu cũng đã biết thú chơi cây cảnh.
Thấy Trần Chân trở về, quản gia cùng người hầu trong phủ vội vã ra đón, nhìn chỉ có hai người, lão quản gia không khỏi chùm tâm. Ông còn tưởng vương gia nhà ông sẽ về cùng, cũng đã hai năm rồi ông chưa gặp ngài ấy. Nhưng mà cũng đúng, hẳn vương gia phải vào cung diện thánh, ông lại niềm nở đến trước mặt Trần Chân.
"Trần thống lĩnh ngài đã về rồi, vương gia vào cung sao?"
Trần Chân lễ phép gật đầu chào lại, cô cũng theo hắn gật đầu với ông. Ông đưa mắt đánh giá cô từ trên xuống một lượt, thiếu niên anh tuấn này ông chưa từng thấy.
"Trần thống lĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481733/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.