Trần Chân hôm nay cùng với Lưu Nhị và Lâm Doãn, ba người bọn họ đến núi phía nam thành làm lễ cúng bái cho đại ca của Lưu Nhị. Khi bọn họ đi từ trên núi xuống, gặp phải hai mẹ con nhà kia đang nằm ngất dưới chân núi.
Họ hỏi ra mới biết gần 10 ngày trước, thôn dân trên núi đột nhiên phát bệnh lạ, chỉ có mấy ngày đã chết hơn chục người. Bây giờ trong thôn vô cùng hoảng sợ, có rất nhiều người bỏ chạy vào thành.
Dịch bệnh, người bệnh lại trà trộn vào trong thành, đây chính là tai hoạ.
Cô rất nhanh liền đi ra cổng, đã thấy hai người hai ngựa đứng đợi mình. Hắn vẫn nhớ cô không biết cưỡi ngựa, lần này rất nhẹ nhàng nhấc cô lên, đợi cô ngồi vừng hắn mới leo lên, cả ba thúc ngựa hướng nam thành mà đi.
Lý Chính vừa nghe Lưu Nhị bẩm báo đã thay quan phục vội vã vào cung. Cho dù thân thể đang vô cùng khó chịu, nhưng hắn biết việc này hệ trọng đến thế nào.
Điện Càn Nguyên.
"Con nói nam thành, có biết là dịch gì không?"
Lý Đế cho dù nghe được tin dữ nhưng dù sao ông cũng là vua một nước, giữ bình tĩnh là đều cần phải có.
"Vẫn chưa thưa phụ hoàng, con đã cho Lưu Nhị dẫn quân đến ngăn chặn thôn dân vào thành. Nhưng mà trước đó vẫn có rất nhiều người đã vào rồi, chỉ sợ..."
Y chỉ sợ đã vài ngày trôi qua, mầm bệnh đã bắt đầu ủ rồi. Lý Chính nhận lệnh dẫn theo mười thái y của thái y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481714/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.