Lý Chính nãy giờ vẫn nhìn Thạch, hắn bây giờ đã biết vì sao hắn luôn cảm thấy y vô cùng quen mắt. Trước đây hắn không thể nhớ nỗi, nhưng hôm nay phụ hoàng đến, lại làm hắn nhớ về một gương mặt trong ký ức tuổi thơ.
"Thạch bản thái tử hỏi ngươi, họ Lý của ngươi từ đâu mà có?"
Hắn biết Thạch họ Lý, cho dù tam đệ thông cáo ra ngoài là do y ban tặng, nhưng hắn cảm thấy không giống lắm.
Tự nhiên bị hỏi đột ngột, làm cô chút nữa bị sặc nước. Nếu biết cái họ này mang lại nhiều rắc rối như thế ngày đó cô đã không nói ra rồi, nhưng cô vẫn nhớ lời Lý Long Mộc dặn cô.
"Điện hạ, là do vương gia ban cho ạ."
"Vậy ngươi là người ở đâu?"
Hắn không thể không hoài nghi, trên đời này người giống người chưa hẳn là chuyện tốt, mà giống người đó càng không phải điềm lành.
Không phải chứ vì sao đột nhiên Lý Chính lại hỏi cô câu này, hắn nghi ngờ gì sao? Tuy cô đã nói với Lý Long Mộc, nhưng không phải ai cũng như hắn tin tưởng cô.
"Ta là người Biệt Kinh."
Cô rất nhanh trí, nếu cô gặp Lý Long Mộc ở Biệt Kinh, vậy cứ nói cô là người ở đó. Không lẽ Lý Chính lại rảnh tới mức phái người đến đó điều tra cô sao.
Lý Chính cảm thấy hình như thiếu niên này có gì đó muốn che giấu hắn. Được rồi chỉ cần y không tổn hại đến tam đệ hắn, hắn xem như mắt nhắm mắt mở mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481697/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.