*Vị Long.
Biên giới phía đông của Thiên Lý Quốc, nơi này ba mặt giáp biển, đất đai trù phú. Kể từ khi họ Chu khai quốc cho đến bây giờ, nơi này vẫn thuộc quyền cai quản của tộc Chiêu Nùng. Bọn họ xuất thân chài lưới, cho nên vùng biển này đối với bọn họ mà nói là thánh địa.
Từ tiền triều cho đến Lý Triều, điều không thể xâm phạm. Trăm năm trước họ Chu lập quốc, bọn họ vì thua trận mà phải cúi đầu. Nay họ Chu đã không còn, bọn họ cư nhiên tự lập vùng trời riêng.
Lý Long Mộc vì sao phải ngay lập tức rời đi trong đêm mà đến nơi này. Chỉ bởi vì một khi mùa đông đến, nơi này sẽ có mưa bão kéo dài. Không giống phía nam mùa đông tuyết rơi, mùa đông nơi này là những trận mưa bão cuồng phong.
Tộc Chiêu Nùng đã quen sống chung với bão, nếu đánh nhau trong điều kiện đó, hắn nhất định không thể nắm được nữa phần chiến thắng. Cho nên càng phải đánh nhanh thắng nhanh.
"Vương gia người uống thuốc đi."
Trần Chân mang thuốc đi vào, hắn ngồi trên giường bả vai quấn đầy băng vải. Trận chiến đêm qua tuy chiếm được thành, nhưng hắn bị thương không nhẹ, cũng để cho Chiêu Nùng Quân chạy mất.
"Thế nào rồi?"
Trần Chân hiểu, vương gia là đang muốn hỏi về việc truy vết của Chiêu Nùng Quân.
"Bẩm vương gia, phát hiện Chiêu Nùng Quân đang ở trên một hòn đảo nhỏ."
"Chuẩn bị đi, rạng sáng ngày mai xuất phát."
"Nhưng vương gia, vết thương của người."
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481652/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.