**Điện Trường Xuân.
"Nương nương có chuyện rồi."
Một cung nữ từ ngoài vội vã chạy đến, Đoan quý phi chau mày liễu, đã là giờ nào còn náo loạn.
"Có chuyện gì?"
Cung nữ vội vàng quỳ xuống hành lễ, lại gấp đến độ nói không nên lời.
"Công tử... công tử bị người ta sát hại."
"Ngươi nói cái gì?"
Đoan quý phi cả kinh, Chu Bá là thiếu gia nhà họ Chu, là đệ đệ ruột của nàng, là kẻ nào to gan dám hại nó. Cho dù bình thường nó là một đứa không làm được việc gì ra hồn, nhưng mà máu mủ tình thâm.
"Là kẻ nào làm?"
"Là người của Vũ Vương Phủ thưa nương nương."
Vũ Vương phủ lại là vũ vương phủ, lần trước bị Vũ Đức Vương phế một cánh tay còn chưa đủ hay sao, lại đi vây vào hắn ta nữa, đúng là một tên ngu ngốc hết thuốc chữa.
"Nhưng mà còn có chuyện quan trọng hơn thưa nương nương."
"Chuyện gì?"
"Bộ hình cũng xuất hiện ở đó, là có người báo công tử buôn lậu gạo."
Buôn lậu gạo, Chu Bá điên rồi sao đây là tội tru di tam tộc, hắn sao dám dây vào, lại còn để người khác phát hiện. Nếu chuyện này bị điều tra, chỉ e cả nàng ta cùng không thoát khỏi hiềm nghi. Nàng ta vất vả lắm mới có thể ngồi lên vị trí này, không thể để vì hắn mà sụp đổ tất cả.
Cũng may nàng ta có giao tình không tệ với Trịnh Bân. Nàng ta viết một lá thư sai người mang đến hình bộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481649/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.