Từng nhắc, chẳng lẽ Lý Long Mộc từng kể về cô cho bà ấy hay sao? Lòng cô có một cỗ ấm áp chạy qua.
Họ Lý, nữ nhân này cũng mang họ Lý. Thanh Loan siết chặt bàn tay dấu bên trong chiếc áo nâu sờn. Thiên hạ có người giống người đến vậy hay sao? Là số phận sắp đặt hay sự trêu ngươi của tạo hoá. Nàng lại như thấy được hình ảnh năm đó, khi đệ đệ nàng nắm lấy tay nữ tử kia mà nói, hắn muốn cùng người này kết nghĩa phu thê.
Bởi vì nàng là trưởng tỷ, bởi vì phụ mẫu không còn. Nàng nhìn hắn một thân hỷ phục, dùng nghi lễ của nhân gian kết tóc cùng nàng ấy. Đệ ấy là đế vương, nhưng lại nguyện vì một nữ tử mà cắt tóc kết thề, một đời một kiếp một đôi.
Lý Long Mộc cảm thấy trong đôi mắt kia của mẫu hậu hắn ẩn nhẫn lệ quang. Nhưng rất nhanh được bà nén xuống, lòng hắn có chút hoài nghi.
"Đã đến rồi sao không vào điện?"
Giọng mẫu hậu hắn nhẹ tanh như gió, như hắn xưa nay vốn là kẻ nhạy bén. Lý Long Mộc biết mẫu thân đang hỏi mình, cũng rất từ tốn mà trả lời bà.
"Thu Nguyệt nói người đang ngồi thiền, con không dám quấy rầy."
Tuy mẫu hậu hắn không xuất gia nhưng quanh năm suốt tháng mỗi ngày bà điều ngồi thiền, tụng kinh niệm phật.
"Đường xa bụi bặm, ta bảo Thu Nguyệt chuẩn bị rồi, con đi thay y phục đi rồi đến tiền điện đợi ta."
"Vâng, đi thôi."
Hắn quay lại nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481618/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.