Bên ngoài gió đông lạnh lẽo, nhưng không thể lanhh bằng tim nàng lúc này.
Ánh nến long phượng le lói, hai gian phong hỷ, hai tân nương động lòng người, kẻ mỉm cười vì đạt như ý nguyện kẻ lại lệ hoá băng. Bọn họ cứ thế đợi tân lang đến, đợi đến gà gáy canh năm.
Đêm tân hôn Lý Long Mộc một mình đến Linh Sam Viện, nơi này sau khi nàng đi, hắn đã cho người khôi phục lại, mọi thứ giống như vẫn còn lưu giữ hơi ấm của nàng. Hắn nằm co ro trên chiếc giường của nàng, lấy gối hắn nhớ mùi hương trên tóc nàng, hắn nhớ những tháng ngày hạnh phúc cùng nàng, nhớ đêm đó ở Truongef Yên nàng nguyện ý trao gửi cho hắn.
Lý Nhật Trung vốn đã đứng ngoài Nghê Tuyết cung như hắn lại không có dũng khi bước vào. Hôm nay hắn uống rất nhiều, nhiều đến mức hắn cảm thấy mình càng uống càng tĩnh táo, mà tỉnh rồi hắn đương nhiên biết người bên trong vốn dĩ không phải nàng, chỉ là trước giờ hắn không chịu nhìn nhận mà thôi. Hắn cứ thế rời đi trở về Thiên An điện.
**Núi Mã Đề.
Tĩnh Quang đang ngồi nhập thiền, trước mắt ông hiện ra một luồng ánh sáng, đã rất lâu rồi ông chưa nhìn thấy nó. Lâu đến nỗi ông quên mất bản thân mình từ đâu mà đến.
"Tĩnh Quang."
Trong không gian trắng xoá vang vọng lại một âm thanh trong veo tựa như tiếng suối chảy.
"Người đến rồi?"
Nữ tử trước mặt ông vẫn như vậy, vẫn giống như năm đó ông nhìn thấy, một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481590/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.