Lục Nhiên thật sự không ưa người phụ nữ này, xinh đẹp thì đã sao, nhưng tâm cơ lại quá nhiều. Ông già từng này còn không nhận ra ai là kẻ thật lòng, ai là người giả dối sao. Lý cô nương ngày trước ở đây, trên dưới vương phủ điều tràn ngập tiếng cười, cô nương ấy đối với kẻ dưới khoan dung độ lượng, đối với lão nô già như ông cũng lễ phép xem ông như trưởng bối.
Ngày vương gia từ Trường Yên trở về, không lâu sau liền bảo ông dăng đèn kết hoa. Ông còn tưởng vương gia sẽ đón cô nương ấy vào phủ, thật tâm vui vẻ mà trang hoàng vương phủ xa hoa lộng lẫy nhất. Nhưng một đạo thánh chỉ ban hôn, tất cả mọi người trên dưới vương phủ điều không ngờ đến, vương phi rước về không phải là nữ chủ nhân mà họ luôn mong ngóng.
Đêm đó ông đứng bên ngoài nhìn thấy cô nương đau lòng rời đi, lại thấy vương gia gục khóc bên trong Linh Sam Viện tim một lão già như ông cũng quặt thắt. Số phận thật đúng là biết trêu đùa người khác, kẻ gây ra mọi sự cuối cùng vẫn là kẻ ngồi trên cao kia, ông hận mình quá bất lực. Năm đó ông đã từng lén ôm điện hạ rời đi, nhưng lại bị Thanh Loan công chúa bắt gặp.
Công chúa nói với ông, kể từ giờ phút công chúa đưa đứa trẻ này về, nó đã không còn mang họ Triệu nữa, về sau nó chính là hoàng tử họ Lý. Nếu ông không muốn cả ông và đứa bé điều chết vậy phải mang theo bí mật này xuống mồ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481565/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.