Edit: Dasom
Beta: Dasom
...
Tiểu nữ hài đứng ở giữa một con đường hẹp dài đen nhánh, không có đèn.
Mặc dù tầm nhìn chỉ là một mảnh hắc ám, hai mắt phảng phất như chìm vào giữa nước mực nồng đậm, tiểu nữ hài vẫn ngựa quen đường cũ sờ soạng xuống đất tiếp tục đi, phía cuối là một gian phòng. Không gian này cứ như bóng tối vô hạn không có lấy một tia sáng, khiến người ta như rơi vào đáy địa ngục hắc ám, nữ hài tử gõ gõ vách tường, nhẹ nhàng mở miệng, chất giọng thanh linh mà non nớt.
"Tiểu Từ, tỷ mang cơm tới cho đệ đây."
Qua một lúc, trong bóng đêm yên tĩnh ẩn ẩn xuất hiện một thanh âm, run rẩy sợ hãi.
"...... Tỷ tỷ?"
Theo tiếng nói non nớt của tiểu nam hài, nữ hài hướng về phía thanh âm vang lên đi đến, vươn tay chạm vào từng ngón tay lạnh lẽo của cậu, nắm chặt, một tay khác mở hộp cơm ra, lấy chiếc bánh bao vẫn còn nóng hổi nằm ở tận dưới cùng nhét vào tay cậu, nói: "Ăn một chút đi, tỷ trộm được đấy ~"
"Tỷ tỷ, Tiểu Từ không ăn cơm cũng không sao cả."
"Như vậy sao được." Nữ hài nhíu mày, trong bóng đêm sờ soạng đến cái eo mảnh khảnh của cậu, hung hăng véo một cái, tiểu nam hài ai ai kêu lên, nữ hài đắc ý rầm rì, "Gầy như thế này mai sau đi ra ngoài đánh nhau không phải là thua chắc rồi sao?"
Sự trầm mặc ngắn ngủ trong bóng đêm, tiểu nam hài thanh âm tan vỡ nói: "Tỷ tỷ, Tiểu Từ không ra được, trưởng lão nói đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-uyen-thanh-hanh-dang/1656109/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.