🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Biển Nguyên Trí vừa tới gần, nước mắt liền thay nhau rơi xuống, không tự giác quỳ trên mặt đất, khóc đến thút tha thút thít, lại liều mạng ngăn chặn thanh âm.

Cố Vân Đông mang theo Dương thị đi sang bên cạnh, để cho hắn cùng Biển Mộ Lan nói chuyện.

“Đại tỷ, ta tới thăm ngươi đây.”

“Ngươi yên tâm, ta hiện tại sống rất tốt, tuy rằng ông ngoại nhị cữu không thích ta, nhưng là ngươi nói đúng, chúng ta còn có đại cữu tứ cữu. Ta hiện tại phải đi nhà đại cữu rồi, biểu tỷ nói, bọn họ chính là nhà của ta, về sau, ta không phải cô đơn một người, ta cảm thấy thật là may mắn.”

“Ta chỉ là rất nhớ ngươi, nếu đại tỷ cũng ở đó thì thật tốt.”

Hắn nói xong còn nhịn không được lau lau nước mắt, “Cha mẹ ta còn chưa có tìm được, nhưng ta biết bọn họ khẳng định còn sống, ta nhất định có thể nhìn thấy bọn họ.”

“Chúng ta hôm nay lại đây, là muốn dời mộ của đại tỷ, ta mang theo đại tỷ cùng nhau đi, cùng đi đến nhà của đại cữu. Sau này chúng ta cùng cha mẹ đại cữu tứ cữu đoàn tụ, đại tỷ ngươi là có thể thấy được. Đại tỷ cũng sẽ không lẻ loi một mình ở đây, về sau ta mỗi năm đều sẽ đi thăm đại tỷ.”

“Đại tỷ…” Hắn rốt cuộc khóc không thành tiếng, “Ngươi một đường đi bình an.”

Hắn khom lưng, khấu đầu thật mạnh trước nấm mồ.

Nửa năm, đại tỷ đã ra đi nửa năm rồi, nhưng Biển Nguyên Trí phảng phất cảm thấy như chỉ vừa mới hôm qua, hiện giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082476/chuong-364.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.