Hồ thị là càng nói càng hưng phấn, “Biển Nguyên Trí đều được mặc quần áo mới, chỉ mấy ngày thời gian người đều béo lên một vòng, sắc mặt cũng tốt hơn. Ăn xong đồ ăn còn có nha hoàn lau miệng cho hắn, uống canh cũng có người thổi sợ hắn bị phỏng miệng, muốn mua đồ gì thì liền đi mua, ngay cả đường hồ lô kia, một chuỗi đều có thể ném một chuỗi.”
Lời nàng vừa nói xong, tiểu hài tử ở một bên cũng đang nghe, mở to hai mắt sáng lấp lánh nuốt nuốt nước miếng.
“Hắn làm gì muốn ném hồ lô, có thể cho ta.”
Hồ thị liếc tiểu hài tử vừa nói chuyện kia một cái, “Cho ngươi? Thời điểm hắn chịu khổ trước đây, ngươi có cho hắn một hạt bắp nào không? Nghĩ còn rất hay a.”
Mọi người hâm mộ đến không được, sớm biết rằng Biển Nguyên Trí có tao ngộ như vậy, lúc trước liền đối với hắn tốt một chút.
Trong đám người có một hộ nhà giật mình, nhớ tới mấy ngày trước đột nhiên trong phòng xuất hiện một túi gạo trắng, tim đập bang bang.
Bọn họ chính là lúc trước khi Biển Nguyên Trí bị ném đến cửa nhà họ Cố, thời điểm hắn sắp bị đông chết thì mang người về nhà cho uống nước ấm rồi ăn một bữa cơm đạm bạc.
Nói như vậy, đây là ý tứ cảm tạ bọn họ sao? Nhưng Cố lão đầu đứng ở phía sau đám người lại càng nghe càng kinh hãi, càng nghe con ngươi trở nên càng lớn.
Nguyên bản cơ thể cảm giác một chút sức lực đều không có, đột nhiên bộc phát ra thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082464/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.