Nhưng Đinh Kim Thành nghe xong lời này của nàng thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ôm chặt nàng đem người kéo trở về.
“Nương, nương người đừng đi.”
Hắn chẳng những đem Hồ thị kéo trở về, còn khóa trái cửa lại.
Hồ thị tức giận muốn chết, liều mạng véo tay hắn, “Ngươi tại sao lại ngăn cản ta?”
“Nương.” Đinh Kim Thành một tay đem nàng ấn ngồi xuống ghế, biểu tình nghiêm túc nói, “Ngươi nếu muốn ta cũng trở nên đứt tay đứt chân thì ngươi cứ đi.”
Hồ thị nguyên bản còn muốn đánh hắn vài cái, nghe xong lời này liền kinh ngạc nhìn lên, “Ý gì?”
“Nương người đã quên nhà họ Cố gần đây xảy ra chuyện gì rồi sao?” Đinh Kim Thành hít sâu một hơi, thanh âm ép tới thập phần thấp, “Ta hoài nghi, mọi chuyện xảy ra ở nhà họ Cố chính là do nha đầu Cố gia kia làm.”
“Ha?” Hồ thị trừng lớn mắt, một bộ dáng không quá tin tưởng, “Là nàng làm? Một nha đầu trước kia ngay cả lớn tiếng nói chuyện cũng không dám, sao có thể?”
“Ta không hù dọa ngươi.” Đinh Kim Thành nói, “Nàng trước kia là không dám lớn tiếng nói chuyện, nhưng hiện tại người ta dám. Đừng quên ngày đó ở tiệm cơm Hưng Thịnh, trừ bỏ nàng còn có một nam nhân vừa thấy liền biết là có quyền có thế. Nha đầu Cố gia đó hiện tại có chỗ dựa, đủ tự tin, lần trước thấy ta, ánh mắt kia làm người ta nhìn vào đều cảm thấy sợ nàng.”
Hồ thị ngẩn ra, giống như là xác thật có nhìn thấy nam nhân kia.
Nàng lại nghĩ đến hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082459/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.