Thẩm thị ra bên ngoài nhìn thoáng qua, Vương thị đi nhà xí, còn chưa có trở về. 
 Nàng liền đi lên phía trước một bước, nói, “Nói cái gì?” 
 A Miêu nói, “Cô nương nói, phương thức báo thù có rất nhiều loại, con đường này không thể thực hiện thì liền tìm đường khác. Nhưng nếu là vì báo thù mà đem chính mình cũng thua vào trong đó, vậy quá không đáng giá.” 
 Thẩm thị nghe vậy ngẩn ra, vị Cố cô nương kia, có phải đã đoán được cái gì hay không? Nàng nhấp nhấp môi, ngẩng đầu muốn nói cái gì, A Miêu cũng đã rời đi. 
 Thẩm thị âm thầm nhéo nhéo ngón tay, một con đường khác? Nàng đương nhiên biết còn có phương thức khác, nhưng nàng không muốn đợi nữa. 
 Nàng, sẽ không đem chính mình thua vào. 
 “Ngươi đứng ở cửa làm gì?Có phải đã làm chuyện gì trái với lương tâm rồi hay không? Ngươi ăn vụng phải không? A?” 
 Bên tai chợt vang lên thanh âm của Vương thị, Thẩm thị bị nàng đẩy một phen, nháy mắt rũ đầu che giấu đi khóe mắt chán ghét, một câu cũng không nói. 
 Vương thị lại là không thuận theo không buông tha, “Lại làm cái bộ dáng yêu tinh này cho ai xem, hảo a, thịt bị thiếu một miếng, khẳng định là ngươi ăn vụng. Ta liền biết ngươi nữ nhân này không phải thứ gì tốt, ta chỉ không ở đây một lát, tay chân của ngươi liền không sạch sẽ đúng không? Ta nói hôm qua ngươi đi huyện thành mua đồ, sao lại dùng nhiều tiền như vậy, có phải hay không ngươi lấy làm của riêng rồi?” 
Thanh âm nàng hùng hùng hổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082450/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.