🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Vân Đông lại cười, cái miệng đầy máu nhe rộng, ngay tại lúc Hồ thị thiếu chút nữa ngất xỉu thì nói, “Đệ đệ ta gọi là Biển Nguyên Trí, không phải là tiểu con hoang, lần sau nếu ta lại biết ngươi kêu hắn như vậy, ta liền tới đây đem ngươi mang đi cùng ta.”

Hồ thì nhanh chóng gật đầu, trên mặt Cố Vân Đông bỗng nhiên thất khiếu đổ máu, nàng giương miệng cạc cạc cạc cạc khanh khách cười, bên trong hàm răng đều là máu me nhầy nhụa một mảnh.

Hồ thị mới vừa khẽ yên lặng vừa nhấc đầu, đã bị bộ dáng này của nàng làm cho sợ tới mức trợn trắng mắt, người liền ngất đi rồi.

Đinh phụ ngẩn ra một chút, sau đó đôi mắt cũng trợn ngược, rồi hôn mê.

Khóe miệng Cố Vân Đông vừa kéo, đối với A Cẩu A Trư đưa mắt ra hiệu, ba người lặng yên không một tiếng động nhanh chóng rời đi.

Cho đến khi không cảm giác được một tia động tĩnh nào, Đinh phụ mới lặng lẽ mở một con mắt ra.

Trong phòng không có ai, cửa đang mở, chỉ có tiếng gió xào xạc thổi.

Tức khắc cả người hắn đều xụi lơ xuống, phía sau đều là mồ hôi thấm ướt cả lưng áo, lúc này gió thổi qua, làm hắn hung hăng run cầm cập.

Qua hồi lâu, hắn mới có chút ghét bỏ đẩy Hồ thị ra, nơm nớp lo sợ xuống giường, đi đến cạnh cửa tính toán đem cửa phòng đóng lại.

Không nghĩ tới liền thấy được nhi tử bên trong nhà chính ngã bất tỉnh nhân sự, lập tức khϊếp sợ, còn tưởng rằng bị Biển Mộ Lan hại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082431/chuong-319.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.