Cố Vân Đông nghe được mặt đầy hắc tuyến, cái Tri phủ đại nhân cảm giác vừa chính vừa tà, thật sự không hiểu được trong lòng hắn nghĩ cái gì. 
 Bất quá hiện giờ nàng không ở Vĩnh Ninh phủ, về sau có còn tiếp xúc hay không còn rất khó nói, trước mặc kệ. 
 Xe ngựa thực mau tới Phúc Long khách điếm, mới vừa đi xuống, liền thấy tiểu nhị khách điếm lúc trước đến công đường làm chứng đang cầm tay nãi phẫn hận đi ra. 
 Chưởng quầy cũng là vẻ mặt tức giận, “Khách điếm của chúng ta đã dạy ngươi từ đầu rằng, khách quan người ta tới tìm nơi ngủ trọ, ngươi nên hảo hảo hầu hạ chiếu cố. Mà không phải kêu ngươi nhìn chằm chằm nàng làm cái gì nói cái gì, cuối cùng còn suy đoán lung tung rồi nói với người khác như vậy. Ngươi như vậy thì còn ai sẽ đến ở trọ khách điếm của chúng ta nữa chứ? Ngươi đi đi, nhanh biến đi.” 
 Tiểu nhị kia có chút không phục, “Ta là đi công đường làm chứng, chẳng lẽ Tri phủ đại nhân hỏi ta, ta còn có thể nói dối hay sao? Ngươi dám chắc rằng ở trước mặt Tri phủ đại nhân không nói lời nào sao?” 
 Chưởng quầy cười lạnh, “Ở trên công đường tự nhiên là phải nói thật, nhưng ở trước công đường, ngươi cũng đã đem việc này bán cho Vu đại phu, ngươi còn có mặt mũi mà chất vấn ta sao? Có đi hay không, lại không đi ta sẽ cho người đánh người đi ra ngoài.” 
 Chưởng quầy không kiên nhẫn, xoay người liền muốn đi kêu người đến. 
Tiểu nhị kia vội túm tay nải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082408/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.