Gia đình kế tiếp là một hộ điều kiện cũng không tệ lắm, còn có mấy hạ nhân.
Thời điểm trong thành đại loạn lúc ấy, nhà bọn họ có một nha hoàn cư nhiên cuỗm không ít đồ trang sức chạy mất. tuy rằng đã báo quan, nhưng hiển nhiên chuyện như vậy quá nhiều, căn bản là bắt không được người.
Cố Vân Đông cũng là hỏi nhân gia có phải hay không muốn tìm được nha hoàn kia, làm cho bọn họ cho rằng nàng biết nơi ở của nhà hoàn kia nên mời nàng đi vào, kết quả là ngồi mô tả bộ dáng của nha hoàn kia, thuận tiện còn đem toàn bộ trang sức mà nàng lấy đi cũng mơ hồ vẽ một lần.
Nhà thứ ba, nhà thứ tư, chờ đến khi từ hộ nhân gia thứ năm đi ra, đã sắp đến canh giờ cấm đi lại ban đêm.
Nàng vội tẩy trang khuôn mặt, mang mũ lên che đi cái đầu bạc, đi Huệ Dân y quán mang Dương thị trở về tiểu viện.
Cũng may sắc trời tối, lại đi vội vã, thê tử Tào chưởng quầy cũng chưa chú ý đến chút bộ dạng cổ quái của nàng.
Sau khi trở về chờ Dương thị ngủ, Cố Vân Đông liền đem đầu tóc nhuộm lại thành màu đen, sau đó bắt đầu nhớ lại bộ dáng của Cố Đại Giang, xuống tay họa lại một bản lên giấy.
Sau khi họa xong, nàng mới vừa tính toán viết tin tức của Cố Đại Giang, đầu óc lại đột nhiên hiện lên tình huống của hộ gia đình thứ hai kia.
Nghĩ nghĩ, nàng lại viết dưới bức hình của Cố Đại Giang, “Người này thiếu nợ ta rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082386/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.